Thời bao cấp có một số thủ trưởng lên xe, xuống xe, đến cơ quan, đơn vị, địa phương làm việc xong được mời "cơm rau" (mà thịt cá tú ụ). Thủ trưởng ngồi vào bàn quên mất anh lái xe! Nhà chủ cũng chỉ biết thủ trưởng. Cơm xong, thủ trưởng ra về, lại lên xe. Ý chừng để "dạy" cho thủ trưởng một bài học, anh lái xe - có người gọi đùa là cán bộ "chỉ đạo" (biết đường, đưa đường mà) chạy tới một quãng vắng nhất, dừng xe, gõ gõ...
- Xe hỏng rồi, thủ trưởng ạ. Thủ trưởng cứ ở đây, tôi chạy ù lên trên xem có chỗ sửa không?
Dứt lời, đi ngay.
Xế chiều, nắng xuyên khoai, xe trần ra giữa đường nắng như lửa đốt - cả trong bụng thủ trưởng. Chờ mãi, chờ mãi, hơn hai tiếng sau, chiến sỹ lái xe mới về.
- Cậu làm gì mà lâu thế ?
- Báo cáo, tôi đi mãi mới có hiệu sửa xe, đổi được cái bugi xong, đói quá phải ăn tạm mấy cái bánh đa. Tôi có mang về mấy cái đây.
- Khát khô bụng, ăn cái của nợ ấy làm gì... Thôi nhanh lên, về đi.
Đến nhà, thủ trưởng phàn nàn về câu chuyện hỏng xe dọc đường.
Phu nhân ngồi nghe rồi bảo rằng:
- Em có được nghe kể một câu chuyện, có lần nào đó, Bác Hồ ra nước ngoài, bạn bè quý Bác lắm, dọn tiệc đãi Bác, ăn ở ngoài vườn cho mát mẻ. Còn các chú bảo vệ được mời cùng với lái xe, nhân viên y tế đi theo dự tiệc ở trong nhà. Nhưng khi đến nơi, Bác lại chủ động vào trong nhà ngồi ngay xuống ghế.
Chủ nhà có ý nhắc mời Bác ra vườn, Bác nói là "Chúng ta ngồi đây thôi, để bàn ăn danh dự đó mời các chú bảo vệ, lái xe. Anh em có ăn no, ăn trước ta mới bảo vệ ta được".
- Anh là anh sơ ý rồi, nên rút kinh nghiệm.
Hôm ấy "đi một ngày đàng", thủ trường "học được hai sàng khôn".
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)