Cuối năm 1945, tình hình chiến sĩ ở Nam Bộ diễn biến phức tạp. Bác cử đồng chí Lê Văn Hiến, Bộ trưởng Lao động làm đặc phái viên của Chủ tịch Chính phủ vào Nam. Trước khi đi, ngoài việc dặn dò công việc chung, Bác dặn riêng đồng chí Lê Văn Hiến tìm gặp hai bà hoàng quả phụ của vua Thành Thái và vua Duy Tân, chuyển lời chúc năm mới, thăm hỏi sức khỏe. Nhân danh Chính phủ nước Việt Nam mới, Bác đề nghị cấp cho mỗi bà một khoản tiền 500 đồng Đông Dương hàng tháng.
Hai bà Thành Thái và Duy Tân lúc đó ở chùa, suốt ngày đèn nhang thờ cúng vua và tụng kinh, niệm Phật gặp đại diện Chính phủ, hai bà hết sức bối rối và cảm động, ứa nước mắt, nói:
- Khi Hoàng đế bị đi đày, không ai có lấy một lời hỏi thăm tôi. Họ sợ tôi như sợ con bệnh hủi, sợ liên lụy. Mấy chục năm nay tôi sống thui thủi trông vào sự may rủi của số phận. Cách mạng mới lên tôi càng thấy lo không biết có điều gì sẽ xảy ra với chúng tôi nữa. Tôi không thể ngờ rằng lại được ông Bộ trưởng thay mặt Chủ tịch Chính phủ đến thăm hỏi, an ủi và còn trợ cấp cho chúng tôi.
Bà Thành Thái nhờ Bộ trưởng đặc phái viên dâng lên Cụ Hồ Chí Minh bản tụng kinh hàng ngày, cuối bản kinh có câu "Kính chúc hoàng triệu vạn vạn tuế". Bà nói từ nay trở đi bà sẽ bỏ câu này và thay vào đó bằng câu "Kính chúc Hồ Chủ tịch vạn vạn tuế".
Bà Duy Tân vô cùng xúc động, cầm lấy tay đồng chí Lê Văn Hiến khóc mãi:
- Tôi xúc động quá, không biết nói thế nào để cảm ơn tấm lòng của Hồ Chủ tịch đối với tôi. Từ khi anh Duy Tân ra đi, chúng tôi trở thành người lạc lõng, bị ghẻ lạnh, không ai hỏi han thăm nom đến chúng tôi. Tôi không thể tưởng tượng được có ngày hôm nay. Cầu trời cho cụ Chủ tịch mạnh khỏe, sống lâu mang hạnh phúc cho toàn dân.
(Theo đồng chí Lê Văn Hiến)
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)