Ông Nguyễn Thiện Ngũ, bí danh là Việt Thanh công tác ở Văn phòng Phủ Thủ tướng có kể một câu chuyện như sau:
- Sau năm 1954, nhiều đoàn đại biểu quốc tế đến thăm Việt Nam. Văn phòng Phủ Thủ tướng phải chuẩn bị nhà ở, phòng nghỉ, tuyển dụng đầu bếp, nhân viên phục vụ bàn, canh gác, bảo vệ. Một lần Bác đến cơ quan giao tế ở nhà số 65 phố Quán Sứ để xem xét tình hình. Bác hỏi:
- Các chú mua hai cái gương to này ở đâu và hết bao nhiêu tiền?
- Dạ, thưa Bác, mua ở chợ Trời, giá cũng...
Bác nghiêm nét mặt nói:
- Tại sao không mua gương vừa đủ soi? Mà sắm cái giường to này là rất lãng phí, chỉ nên sắm giường cá nhân thôi.
Chúng tôi thưa với Bác rằng khách châu Âu quen nằm giường to, đệm mút... Bác nói:
- Là chú nghĩ như vậy. Ta mới kháng chiến thắng lợi, còn khó khăn, bạn hiểu, không đòi hỏi như thế. Các chú sắm giường cá nhân, làm đệm cỏ thôi.
Sau đó Bác hỏi kế hoạch chi tiêu đến đâu rồi. Tôi trình bày xong và nói thêm:
- Thưa Bác, so với bản dự trù thì mới chỉ tiêu ít thôi ạ.
Bác nhìn thẳng vào tôi rồi nói:
- Chú mới tiêu từng này thôi hả? Thế chú còn định tiêu bao nhiêu nữa? Chú tưởng Đảng và Chính phủ ta nhiều tiền lắm phải không?
Tôi sợ quá, không dám nói gì nữa.
(Theo lời kể của ông Việt Thanh)
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)