Thời thanh niên Bác đã nhiều lần làm thủy thủ, quen sóng biển, cập bếp bờ nhiều nước Á, Mỹ, Âu. Biết vậy, nên cánh lính thủy ta rất tự hào.
Một sỹ quan hải quân cho biết:
- Mỗi lần Bác đến thăm anh em chiến sỹ quân chủng này là mỗi lần Bác để lại bao nhiêu bài học.
Đầu xuân năm 1959, Bác đi tàu tuần tiễu thăm các đảo Cát Bà, Hòn Rồng, Tuần Châu... Bác hỏi các chiến sỹ hải quân:
- Đi biển trong điều kiện không có máy móc hiện đại làm sao biết sắp có giông bão?
Thấy anh em im lặng, có thể biết mà e dè, Bác nói:
- Phải biết dựa vào bà con chài lưới. Còn khi thấy mặt biển màu tím sẫm, nước có mùi tanh, cá heo nổi lên là sắp có bão.
Đến bữa ăn, anh nuôi trên tàu đưa thịt gà bày ra bàn. Bác nhắc đồng chí bảo vệ "đóng góp". Anh bảo vệ mở một nồi cá kho. Bác cười rồi giơ tay:
- Mời các cháu ăn cá. Ra biển lại được mời các cháu món này.
Anh em hiểu ý Bác nhắc nhở là phải câu cá ngay ở biển mà "cải thiện".
Lúc Bác chia tay, một chiến sỹ hải quân bê một cành san hô thật to, trắng, rất đẹp lấy được từ ngoài khơi ra biếu Bác.
Nhận cành san hô, Bác nói:
- Các chú biếu, Bác xin nhận. Nhưng san hô không ăn được. Lần sau Bác đến, nếu có tăng gia, có rau quả cho Bác, Bác mới nhận đấy.
Có thể là Bác cũng không khuyến khích bắt san hô?
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)