Trong xã hội, nhân dân thường gặp một số cán bộ "đăng đàn diễn thuyết", thao thao bất tuyệt về chống tham ô, tham nhũng. Cũng phải thông cảm thôi. "Trót" có chức ấy không lẽ không nói.
Nhưng đó là việc với nước. Còn với nhà, thì họ gặp rất nhiều khó khăn. Cậu con trai đích tôn, thừa kế, nối tiếp dòng giống, lấy tiền của bố mẹ tiêu như rác. Đua xe, bị mất xe này, bày trò kiếm xe khác. Phu nhân của cán bộ cũng dựa vào "ghế" của chồng tác oai, tác quái. Ngày, đem, nhất là khi nhà vợ có "việc", nước có "lễ", cửa trước, cửa sau, người vào ra nhộn nhịp, công khai kín, hở... đều có "phong bì" tất!
Bị "quản lý" tại nhà, cậu quý tử lại kiếm các trò vui khác, nghe theo bạn bè "hút thử xem sao!" Bố mẹ còn lo "làm ăn" sao mà "quản" được...
Gương đã mờ, ai soi vào được!
Bác Hồ đã dạy: "Thiếu gương mẫu thì không ai theo. Muốn đi xa phải bắt đầu từ bước chân gần nhất".
Ý Bác thế nào đã quá rõ.
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)