Cuối tháng 2 năm 1951, Chủ tịch Hồ Chí Minh đến kiểm tra kho để tiền ở trong một hang núi Nà Khoang, gần Bô Ca, huyện Ngân Bình, tỉnh Cao Bằng. Kho do một đơn vị tự vệ vũ trang cùng một số nhân viên Ngân hàng Nhà nước Việt Nam canh giữ.
Nhìn thấy dãy kè đá gọn ghẽ, sạch sẽ, Bác khen:
- Các chú nhờ ai mà xếp đá gọn thế!
Anh em báo cáo:
- Thưa Bác, đó là nhờ công nhân ở mỏ Tĩnh Túc ạ.
Bác biết ở Cao Bằng có một số người dân tộc người Hoa nhẹ dạ đi theo Pháp đã giao nộp vũ khí cho chính quyền. Người hỏi:
- Số anh em người Hoa, người dân tộc có mặt ở đây không?
Được biết là anh em có mặt, Bác đến thăm sức khỏe và hỏi:
- Các chú đã trồng được rau xanh chưa? Có học chữ không? Có giúp dân bản học chữ không?
Anh em thưa với Bác là không có dầu để đốt đèn học ban đêm. Bác góp ý:
- Nói với các chú bên đoàn xe quân sự có dầu thải phải đừng đổ đi mà cho đồng bào thắp đèn, vì ta chưa có khả năng mua dầu hỏa...
Khi vào hang, hai chiến sĩ cảnh vệ mang một chậu và một ống bương nước suối để Bác rửa tay chân. Đồng chí cảnh vệ định đổ cả ống bương nước vào chậu, nhưng Bác ngăn lại. Bác tự tay đổ lấy khoảng một phần ba nước trong ống bương. Sau khi rửa tay, Bác bê chậu nước đến một gốc cây nhỏ trước cửa hang, từ từ dội nước từ bàn chân xuống gót chân, không một giọt nào ra ngoài, "tưới" cho cây.
Nói chuyện với anh em, Người căn dặn:
- Phải giữ gìn đoàn kết dân tộc với đồng bào Mán đỏ, đoàn kết Việt - Hoa.
Người lấy từ trong túi ra hai gói thuốc lá:
- Quà của mình có vậy, các chú chia nhau mà hút.
(Trích "Bác Hồ viên ngọc quý của mọi thời đại". Sách hiện đang sẵn sàng phục vụ tại Thư viện tỉnh Đồng Tháp. Phòng đọc: KAVL17.8376, Phòng mượn: MEVV16.5052 - 5053)