Page 127 - ke di tru di tim chat xam
P. 127
Iguyễn Phước Thảo
tôi biết là hắn khôn thật chứ không
phải "khôn cải lương" như thoạt đầu
tôi nghĩ về hắn.
Có lẽ vì Sơn vắng mặt nên bọn con
gái lớp tôi tha hồ bàn tán về Sơn mà
quên đi nhân vật cũng rất thích làm
nổi. Đó là Phú karate. Thấy bọn con
gái cả buổi chỉ lo thán phục Sơn, nhất
là khi Tuyết Ngân nhận định: "Sơn
tuy dân nhà quê nhưng tính cách ăn
đứt cánh con trai thị của lớp mình".
Câu này tôi nghe mà thấy tự ái và
người còn tự ái hơn cả tôi là Phú.
Phú cay cú lên tiếng liền:
- Nó có gì hay đâu mà mấy người
ca hoài nghe mắc mệt. Nói như Ngân
chắc con trai thị xã đem câu sấu hết.
Ngân nói chuyện với Hai lúa riết rồi
ghiền cái mùi phèn nên không ngớt
lời khen cái mùi phèn là thơm tho, là
sô" một.
Làm ra vẻ thương hại, Phú khuyên:
- Ngân ơi! Ngân thức tỉnh lại Ngân
ơi. Ngân là cành vàng lá ngọc mê chi
1 2 8