Page 133 - ke di tru di tim chat xam
P. 133

Iguyễn Phước Thảo


                                                   té  xe  nằm bất tỉnh.  Tôi hoảng  quá  sợ
                                                   Uyển  chết  nên  chận  xe  đưa  đi  viện
                                                   cấp  cứu.  Chận xe thì lại gặp  thằng tài
                                                   xế ba  trợn  không  chịu  dừng,  tôi  chọi
                                                   nó  là  định  chọi  vô  thùng  xe  cho  nó
                                                   dừng,  ai  ngờ  trúng  cái  kính  sau  bể
                                                   tuôt.  Thấy nó  làm  dữ  tôi  cương luôn:
                                                   "Bể thì thường,  cứu  người  trước  đãi".
                                                   Nó  đưa  người  vào  bệnh  viện  mà  cứ
                                                   kè  kè  sợ  tôi  trôn.  Sau  khi  gia  đình
                                                   Uyển  lên  và  nghe  bác  sĩ nói  Uyển  bị

                                                   nhẹ  tôi cũng mừng.  Lúc nghĩ lại hành
                                                   động  của  mình,  tôi  thấy hơi  quá  trớn
                                                   nên lỡ thì cho lỡ luôn,  thường đại  cho
                                                   thằng xe cho rồi, mình làm mình chịu.
                                                     -  Nhưng  vì  sao  Sơn  lại  giấu  mặt?
                                                     -  Chứ  chường  mặt  ra  có  nghĩa  là
                                                   mình đòi tiền người ta lại à? Nếu người
                                                   ta  vui  vẻ  thì  không  nói  chi,  lỡ  người
                                                   ta  nặng  nhẹ  mình  vì  chuyện  không
                                                   đáng làm như vậy mà  mình làm người
                                                  ta  khó  xử  thì  quê  chết  được,  nhứt  là
                                                  quê với Đại tiểu thư thì Sơn chịu không
                                                  nổi  nên ém luôn.  Ai  chứ  Đại  tiểu  thư

                                                                      134


                                                                                                 Ã
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138