Page 148 - ke di tru di tim chat xam
P. 148

Kẻ di trú đi tìm chất xám


          -  Không!
          Hắn  lấy  cái  khăn  lau  lên  mặt  rồi
       cười  hì  hì:
          -  Khăn  con  gái  thơm  quá  ta  ơi!
          Uyển  xấu  hổ  mắng:
          -  Đồ  quỷ!  Ai  mượn  khen.
          Hắn  chơi  thật  nhiệt  tình,  lau  mặt,
       lau cổ rồi lau cả hai cánh tay.  Cái khăn
       trắng của Uyển biến thành giẻ lau thật,
       đen thui. Vậy mà hắn còn vắt cái khăn,

       nước chảy ra như nước cống.  Hắn cười
       cười  trả  lại  cho  Uyển:
          -  Đừng  giận  nghen!  Sơn  ở  không
       được  sạch  lắm.
          Bọn tôi nhìn nhau cười khúc khích,
       không dám cười lớn sợ Uyển quê.  Cái
       thằng  thật tệ,  cái  khăn người  ta  trắng
       như vậy  mà  hắn  chơi  cho  không  còn
       chỗ  nào  trắng  hết.  Đúng  là  Hai  lúa.
       Uyển tỉnh bơ lấy cái khăn bỏ  vào  túi.
          -  Nếu  giận  Sơn  thì  Uyển  đâu  có
       cho  mượn  khăn.
          -  Cảm  ơn  nghen!  Mai  mốt  học  thể
       dục có cho Sơn mượn khăn nữa không?

                           149
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153