Page 17 - ke di tru di tim chat xam
P. 17
ìguyễn Phước Thảo
như thế nào cũng được nhưng cố gắng
đừng lôi cha tôi vào.
Phú ghìm mặt.
- Tao không cần mày xin lỗi, mày
khồng xứng đáng bắt tay với tao.
Chuyện mày đánh tao, tao sẽ tính sổ
với mày sau.
Nói xong, Phú bỏ đi. Hắn lặng lẽ
hướng về Ngọc Uyển với ánh mắt của
kẻ biết ơn rồi về ngồi ở bàn, khuôn
mặt hắn đượm nét ưu tư. Tôi không
biết có phải vì hắn sợ nhà vô địch
karate lớp tôi hay không mà trông hắn
buồn lạ. Một sô" bạn trong lớp xì xào
cho rằng hắn đang sợ xanh cả mặt,
nhưng tôi lại nghĩ khác. Nếu quả thật
hắn mới đến không biết Phú là ai thì
đến gỉờ hắn vẫn chưa biết Phú có nghề.
Nếu hắn đã biết Phú từng đoạt huy
chương vàng karate mà vẫn không sợ
thì tay này quả không vừa. Nhìn phong
cách của hắn, tôi nghĩ có thể hắn buồn
vì nguyên nhân khác chứ không phải
vì sợ như một sô" người nhận định.
18