Page 80 - ke di tru di tim chat xam
P. 80
iguyễn Phước Thảo trú đi tìm chất xám
trừ những câu mà hắn kị như đụng - Nếu Uyển mà lấy thì đâu xứng
tới cha mẹ hắn chẳng hạn. đáng là Đại tiểu thư.
Đại tiểu thư thì càng ngày càng ghét Nghe hắn nói mà tôi thấy mình ngu.
hắn. Lúc nào cũng lầm bầm chửi hắn Chỉ có như vậy mà tôi cũng không
là cái đồ "Hai lúa xạo!". Biết tôi chơi hiểu ra. Dù có ghét hắn đến đâu Uyển
thân với Sơn, Uyển nhờ tôi: cũng không thể cầm tiền của hắn đền.
- Lãm đưa dùm Uyển cái này cho Giờ nghiệm ra tôi thấy hắn chẳng lúa
cái thằng mất dạy đó. tí nào, hắn khôn bỏ xừ.
Vừa nói Uyển vừa nhìn về phía hắn: Tuyết Ngân vào lớp và cười với
- Cái gì đây? hắn khi đi ngang qua.
Tôi vừa hỏi vừa cầm lấy cái phong - Cảm ơn vì chai mật ong nhé!
bì Uyển trao. - Có thơm hương tràm không?
- Mấy đồng tiền bẩn thỉu của nó. Ngân đứng lại chớp chớp con mắt:
Nói xong, Uyển quay lưng bước đi. - Coi như là Sơn quảng cáo hàng
Tôi bước ra hành lang đưa cho Sơn: đúng chất lượng.
- Ngọc Uyển trả tiền cho Sơn. Hắn ra dấu gọi Ngân lại gần rồi
Tôi nghĩ rằng hắn sẽ từ chối hoặc nói nhỏ:
cũng làm bộ làm tịch. Nhưng không, - Đi ăn hiệu không? Sơn mời.
hắn tỉnh bơ nhét tiền vào túi. Hắn - Ở đâu?
cười khì: Hắn cười cười xìa xấp tiền ra trước
- Ngọc Uyển lấy mới là chuyện lạ! mặt Ngân.
- Vậy là Sơn biết chắc là Uyển sẽ - Với ba mươi đô tiền nón thì ở thị
không lấy. xã Cao Lãnh này ăn ở đâu mà chẳng
Hắn cười hì hì: được.
8 o 81