Page 109 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 109

108  Khi Tổ quốc gọi
























                               Vãi chài bắt cá ở Đồng Tháp Mườii

           thoát, không vướng vào chài này thì cũng lọt vào chài kia. Ngày
           nay thì tôm cá đâu nhiều như trước để còn có dịp xem lại những
           cảnh tuyệt mỹ của lối “chài cù” thuở xưa!

               Vì ở chợ này chưa ai làm bánh phở nên ngày nào cũng bán

           hết, có đồng ra đồng vào, và cũng đủ cá tôm cho cả nhà ăn.
           Ngoài ra Má còn làm kẹo đậu phộng bảo tôi chèo xuồng đi bán
           dọc theo kinh Nguyễn Văn Tiếp. Lần đầu chèo suốt buổi không

           bán được miếng nào, má lấy làm lạ, nhưng chợt nhớ ra, bèn hỏi:
           “Vậy mà mày có rao không?.” Tôi trả lời là không có. Lúc đó Bà
           già cười và bảo sao tôi dại thế, bán trên xuồng mà không rao thì
           ai biết đâu mà mua! Nhưng Bà đâu có biết rằng tôi thừa hiểu,

           chỉ vì mắc cỡ nên không làm như vậy đó thôi!

               Nhưng tình hình lại bắt đầu không yên, cứ cách vài ngày thì
           nghe tiếng mõ báo động tàu Pháp sắp chạy vào ruồng bố bắn
           phá. Và mỗi lần như thế thì đồng bào dọc hai bờ kinh lập tức bỏ
           nhà chạy sâu tận trong ngàn ba ngàn tư, túm lá đưng làm chòi

           che nắng che mưa, chờ đến khi có tiếng mõ báo yên mới dắt díu
           nhau trở về. Nhưng đã qua bao nhiêu lần như thế mà không
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114