Đã hết rồi, Xuân thắm gió thu
Hổn anh trống vắng mộng phù du
Tương tư vương vấn... buồn duyên số
Mây khói lòng anh, tợ sương mù
Từ nay lạnh lẽo kiếp phù sinh
Biết nói gì đây hết ý tình
Chuyến xe định mạng, đành an phận
Bấm ruột, lệ rơi chỉ riêng mình
(Sanh Nhựt thứ 92 Trâm-Anh)
344 I PHỰLỤC