Page 353 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 353
CHÂN DƯNG Tự HỌA
Đời như thác đổ tuôn dòng,
Mấy ai biết được giữa vòng thế nhân
Có người nhạc sĩ âm thầm
Thấm đau hai chữ phù vân nặng lòng
Tiếng đàn vút giữa tinh không
Ai người tri kỷ mới mong tìm về
Tiếng đàn không một lời thề
Mà sao vương vấn não nề thế ni
Bao mùa hoa nở trên cành
Là bao nhiêu độ xuân xanh tuổi đời
Tiếng ca khóc với tiếng cười
Là bao khúc nhạc của đời âm vang
Tiếc cho mười ngón tay vàng
Mà thau lẫn lộn, phũ phàng tiếng tơ
Thôi thì vui với nàng thơ
354 I PHỤ LỤC