Page 145 - toi em va sen
P. 145
(^ ẽ ỉ-a '
một vùng ký ức lặng thầm
sân trường mùa hẹn áo xanh mùa tình
người về bên ấy lặng thinh
rồi thăm thẳm nhớ rồi mênh mông buồn
ta nhìn sen hứng mưa tuôn
lòng mong thấu được ngọn nguồn thời gian
thấy đằng sau những úa tàn
là ngồn ngộn nắng là thênh thang trời
cho em thanh thản nụ cười
đế qua hết những lở bồi đời nhau