Page 152 - toi em va sen
P. 152
1.
Ta và ngập ngụa nỗi buồn
Trời giăng đầy những oán hờn đắng cay
Buồn rồi chẳng biết buồn ai
Rót ly rượu nhạt lắt lay phận mình.
2.
lòng như lửa tắt thiệt rồi
dù người có thắp đỏ tròi sắc sen
biết mình phận thấp thân hèn
đắng cay vỡ hết cả niềm tin yêu.
ta về ru lại những chiều
thả thơ theo những cánh diều xót xa.
152 -V HỮU NHÂN