Page 102 - ke di tru di tim chat xam
P. 102
ẻ di trú di tìm chất xám
dân thị thì không có. Con gái ở quê
mình hiền lắm, chọc chút là khóc nhè
nhè rồi.
- Chọc sao mà khóc?
- Có gì đâu, kỳ đó mình đem con
chuột con quăng vào mình con nhỏ
học chung lớp, nó xiểu tuốt làm mình
hết hồn.
Tôi cười cái khì:
- Thôi đi ông, ông chọc cái kiểu
đó thì con gái thị cũng xiểu như thường.
Con chuột con đỏ hỏm thấy mà ghê,
ai mà không ớn. Lãm còn ghê nữa
đây huống hồ chi con gái.
Rồi hắn kể cho tôi nghe những thú
vui mà hắn thường chơi ở quê cùng
đám bạn như bắn chim, đổ nước bắt
dế cơm rút ruột nhét đậu phụng vào
chiên ăn, săn rắn mối nấu cháo, bắt
gà nước nướng bằng đất sét... Tôi nghe
mà mắc mê. Có những con vật mà tôi
chỉ nghe hắn nói chứ chưa bao giờ
được thấy, nhưng con nào hắn cũng
nói ăn ngon. Nhứt là con rắn mối, nhìn
10 3

