Page 97 - ke di tru di tim chat xam
P. 97
Nguyễn PhuớcThảo
giấu được tấm lòng yêu thương con
vô bờ bến của mình.
Tôi nhìn hắn và nhớ lại lần gặp
cha hắn. Tuy chỉ gặp có một lần nhưng
tôi rất có ấn tượng về ông ta, nhất là
cách nói mộc mạc nhưng đi vào lòng
người. Tôi thật sự không quên khỉ cha
hắn trân trọng một nửa gia tài mà tôi
đang có trong tương lai. Câu nói đó
ăn sâu vào tâm trí tôi, làm tôi càng
ra sức học tập hơn nữa. Cha hắn dám
đầu tư cả tiền triệu cho hắn ăn học,
còn tôi không cần phải tiền triệu mà
đã được như thế này thì tôi càng phải
lo học hơn nữa. Tuy không nói ra nhưng
từ sau lần gặp đó, cha hắn đã cho tôi
một sự tự hào ngấm ngầm về mình.
Tôi tự biết rằng nếu không học, không
thành đạt trong con đường học vấn,
tôi không thể nào thoát khỏi cái kiếp
nghèo của mình.
Từ lúc chơi với Sơn, tôi thấy mình
như lớn hơn và học hỏi từ nơi hắn rất
nhiều điều bổ ích. Nói ra thì có thể
không ai tin nhưng từ Sơn tôi tự mình
98