Page 109 - ke di tru di tim chat xam
P. 109
nguyễn Phước Thảo
thư chết thiệt mới khổ. Thôi Sơn không
đi nhưng cho Sơn hùn tiền.
- Không đi mà hùn tiền thì được
thôi, đâu đưa đây.
Từ lúc được tin Uyển té xe, tôi như
người mất hồn chỉ muốn chạy vào thăm
Uyển ngay thôi. Nhưng đi ngay thì
lại sợ chúng bạn cười nên nén lòng
ngồi chờ tan buổi học.
Chuyện Ngân kể về anh chàng cứu
Uyển cũng làm tôi suy nghĩ và không
hiểu vì sao người đó lại dấu tên, dấu
mặt. Người đó hành động như vậy là
có dụng ý gì.
Tôi hỏi Sơn:
- Bạn có nghe chuyện Ngân kể không?
- Chuyện gì?
- Chuyện về anh chàng cứu Uyển đó.
- Thì Ngân kể cả lớp ai mà không
nghe.
- Bạn nghĩ sao về hành động của
anh chàng đó? Anh chàng đó làm như
vậy là có dụng ý gì?
- Tiếc là tôi không phải là anh chàng
IIO