Page 111 - ke di tru di tim chat xam
P. 111
Nguyễn Phước Thảo
xanh xao, tôi thấy lòng mình thật xót
xa. Uyển cố gắng ngồi dậy, Ngân lấy
một cái gối cho Uyển tựa lưng vào
tường. Bọn con gái thì riú rít những
câu hỏi thăm còn cánh con trai bọn
chúng tôi thì đứng vòng ngoài nhìn
Uyển. Uyển bị tét một đường trên da
đầu nên có một miếng băng. Khuôn
m ặt Uyển thì xưng húp phía bên mắt
phải. Rất may là không có vết trầy
xướt nào trên khuôn mặt. Tôi nghĩ phải
trên một tháng Uyển mới có thể trở
lại bình thường.
Bọn con gái lại nhao nhao hỏi về
anh chàng đưa Uyển vào bệnh viện.
Uyển lắc đầu bảo không biết vì lúc
đó Uyển đã bất tỉnh. Thấy Uyển nhìn
nhìn tôi như muôn nói gì đó tôi tiến
lại gần:
- Uyển khoẻ hẳn chưa?
Uyển gật đầu rồi muốn nói gì đó
rồi lại thôi:
- Có nghe bác sĩ nói khi nào thì
xuất viện không?
112