Page 159 - ke di tru di tim chat xam
P. 159
ỉguyễn Phước Thảo
nữa. Chẳng qua vì điều kiện, vi thầy
dạy không giỏi nên học sinh quê thường
khiếm khuyết kiến thức hơn chúng tôi.
Nếu có điều kiện như nhau 'chưa chắc
vì bọn học sinh thị xã chúng tôi học
hơn bọn chúng. Như Sơn chỉ trong một
thời gian ngắn, hắn đã đuổi kịp và
còn qua mặt cả tôi về cách giao thiệp
với bạn bè trong lớp. Hắn bây giờ đã
thành dân thị chính tông rồi, cách ăn
mặc, cách giao tiếp bao giờ hắn cũng
nổỉ trội. Đó là tính chân thật trong
con người của Sơn.
Một lần đứng trò chuyện với Phú.
Nói về Sơn, Phú còn công nhận:
- Sơn tốt lắm! Hắn chơi rất đàng
hoàng.
Và Phú kể tôi nghe:
- Hôm đó tao mời Sơn đi uống càfê
thì gặp bọn Uyển, Ngân, TrâmAnh,
Hồng, Ngọc với Hiền. Uyển đang cùng
bọn con gái đi ăn chuôi nướng. Thấy
vậy tao mời đi luôn. Lúc tính tiền tao
cứ đinh ninh trong túi có tiền gì tao
Iổo