Page 160 - ke di tru di tim chat xam
P. 160
di trú đi tìm chất xám
nhớ là trong túi tao còn tờ năm chục
ngàn. Ai ngờ lúc móc ra chỉ có mỗi
tờ năm ngàn và mấy trăm lẻ. Tao hết
hồn chưa biết tính sao thì Sơn lên tiếng:
"Sơn nhớ hình như Sơn nợ Phú một
^ chầu mà, thôi chầu này để Sơn lb".
Tao với nó có độ điếc gì mà nợ nần.
Chắc vì thấy tao lừng xừng nên nó
biết liền là tao kẹt nên lên tiếng giải
vây. Tao làm tỉnh: "Được thôi!". Bọn
con gái nhao nhao: "Độ gì thế?". Sơn
đáp tỉnh bơ: "Cá độ bóng đá" và hắn
nói nào là hắn bắt đội Man.utd trong
bóng đá Anh và thua tôi kỳ đá tối thứ
bảy tuần rồi. Tao thua nó luôn. Hôm
sau tao trả nó tiền, nó cười không nhận
mà còn nói: "Minh là bạn bè mà! Phú
đừng bận tâm những chuyện như vậy".
Chơi với Sơn lâu, tôi biết Sơn hay
giúp đỡ bạn bè và khi nhận một lời
cảm ơn Sơn thường hay nói "Mình là
bạn bè". Sơn làm như là bạn bè là
Sơn phải có trách nhiệm phải làm như
vậy không bằng.