Page 167 - ke di tru di tim chat xam
P. 167

Nguyễn Phước Thảo


                                                     Đặc biệt là  loài Sếu đầu đỏ.  Nghe đâu
                                                     là  nó bị tuyệt chủng rồi.  Trên  thế giới
                                                     chỉ  còn  ở  Tam  Nông  này  có  thôi.
                                                        Phú  cười  cười.
                                                        - Con Sếu đầu đỏ  gì đó  thịt ăn ngon
                                                     không?
                                                        Sơn  trợn  mắt.
                                                        - Con đó  mà  đụng vào là  tù  không
                                                     ngày ra  đó.  Nó  đang được  cả  thế giới
                                                     đang  bấo  vệ.  Bộ  không  có  xem  tivi

                                                     sao?  Mấy  ông  Pháp,  ông  Mỹ  vào
                                                     nghiên  cứu  hoài.
                                                        Và  hắn  cười  hì  hì.
                                                        -  Nếu  ăn  mà  không  ở  tù  thì  Sơn
                                                     cũng  ráng  thịt  một  con  ăn thử  coi  nó
                                                     quí  hiếm  đến  cỡ  nào  cho  biết.
                                                        Ngân  cũng  xen  vào  cho  có  tụ.
                                                        -  Sao  mà  gọi  là  Tràm  Chim?
                                                        Hắn  lại  gãi  gãi  đầu.
                                                        - Thì...  thì dưới là  tràm, trên là  chim
                                                     nên  người  ta  gọi  là  Tràm  Chim.
                                                        Thấy hắn giải thích như vậy cả bọn
                                                     tôi  đều  cười.
                                                        Đến  nhà  Sơn,  cả  lớp  đều  chưng

                                                                         168
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172