Page 171 - ke di tru di tim chat xam
P. 171

nguyên Phước Thảo


                                                     Cường  ra  quy  định.
                                                     - Mỗi người  được bắn ba  viên  đạn.
                                                     Tất  cả  đậu  đồng  ý.  Tới  Qưý  vì  chỉ
                                                  đựợc  bắn  có  ba  viên  nên  Quý  cứ  hết
                                                  chĩa súng vào con nàỳ con kia mà ngắn
                                                  chứ  không  chịu  bóp  cò.  Đợi  lâu  quá,
                                                  Cường  thêm  một  quy  ước.
                                                    -  Mỗi  người  được  bắn  ba  viên  và
                                                  phải  bắn  trong  vòng  năm  phứt.
                                                    Sơn không  dự phần chơi  súng, hắn
                                                  tịếp  bọn  con  gái  nấu  nướng  và  đóng
                                                  vai  phụ  bếp  cho  Uyển  sai  vặt.

                                                    -  Sơn  múc  nước!  • ’ '  '

                                                    -  Sơn  rửa  rau!    ,  .
                                                    Thậm, chí  bưng  cái  nồi  xuống  bếp
                                                 Uyển  cũng  sai  Sơn.  Bọn  tôi  thì  khoái
                                                 chơi  cây  súng,  còn  hắn  thì  lại  khoái
                                                 được  con  gái  sai  nên  đóng  vai  phụ
                                                 bếp  xuất  sắc  lắm.    '                '
                                                    Tâm  cửời  nói  nhỏ . với  tôi.
                                                    - Sơn đúng là  Hai lúa,  ai lại  để cho
                                                 con  gái  ốai  vặt  như .thế!
                                                    Tôi  nhìn Tâm rồi  nhìn Sơn và  cười
                                                 lặng  lẽ  không  ý  kiến.  Tôi  không  biết
                                                 nói’sao;  chứ như tồi Ụyển  đâu  có  sai.
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176