Page 175 - ke di tru di tim chat xam
P. 175
nguyễn Phước Thảo
cũng khen ngón làm hai đầu bếp nở
mặt nở mằy. Theo thực đơn của Uyển
thì chiều Uyển sẽ cho chúng tôi ăn
cơm nếp với dăm bông, thịt hộp Visan.
Ăn xong, chúng tôi cùng lăn, ra dưới
bóng mát của những cây tràm nghĩ
ngơi. Trưa thật yên tịnh, cơn gió nhè
nhẹ, tiếng lá tràm xạc xào đưa cả bọn
chúng tôi chìm vào giấc ngủ sâu.
Một tia nắng len qua kẽ lá dọi thẳng
vào mặt làm tôi giật mình tỉnh giấc.
Tôi dịch đầu sang bên tránh ánh nắng
và tận hưởng sự yên tịnh của trời trưa
yên tĩnh. Một cảm giác khoang khoái
tràn khắp cơ thể tôi khi tôi nghe đâu
đây thoang thoảng hương tràm. Có lẽ
vì lúc sáng chỉ lo vui cười, đùa giỡn
mà tồi không cảm nhận được hương
tràm dìù dịu lâng lâng.
Chung tôi dậy thì phát hiện Sơn biến
đi cùrig cãy súng hơi. Bọn con gái cũng
la toáng lên Tuyết Ngân cũng không
có mặt. Tôi nghĩ chắc hai người này đã
đỉ săn rồi. Uyển sụ mặt xuống thấy rõ.
I7Ố