Page 103 - toi em va sen
P. 103
một giây để gượng hơi tàn
biết đâu được sống đàng hoàng hơn xưa
một giây không kịp trốn mưa
tự dưng áo mỏng như chưa bao giờ
một giây liếc mắt tình cờ
chữ dưyên chữ nợ ai ngờ trăm năm
thêm một giây để trăng rằm
và thêm cơ hội được cầm tay nhau
một giây biển mặn sông sâu
một giây núi lở bạc đầu rừng xanh
một giây khuất mấy lũy thành
giây thêm chỉ một mình anh giữa cầu
một giây một giây thật mau
nhưng là gánh nặng cho bao phận người !
ỵầị ộ/e/is 103