Page 90 - toi em va sen
P. 90

học hoài mà chẳng hiểu sông

                             chắng biết bồi lở đục trong khi nào



                             chân đi bước thấp bước cao
                             ghét thưong cũng một câu chào ngọt môi



                             tôi ngồi và ngắm thằng tôi

                             chút khôn chút dại lần hồi bủng beo



                            từng quen nói trả nói treo
                            từng quen ròng lớn trôi theo lục bình



                            học hoài mà chẳng hiểu mình

                            lại đòi thấu lý đạt tình. Thiệt thân!



                            về nhà thử té một lần
                            dẫu rong rêu đóng cũng sân nhà mình!







                            90      HỮU  NHÂN
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95