Page 95 - toi em va sen
P. 95
Ta lơ ngơ giữa chợ đời
Giữa nơi đất khách quê người lạ xa
Thấy mình chẳng khác quanh ta
Cũng trau chuốt với lượt là nón khăn
Ta lơ ngơ giữa uống ăn
Giữa nơi xôi thịt mà ngăn nghẹn lòng
Nuốt vào vẫn thấy trống không
Bọt bia lạnh cả mênh mông phận người
Ta lơ ngơ giữa trận cười
Cọt đùa chi cũng đến hồi chia tay
Sống còn ngậm đắng nuốt cay
Nên bao thành quách dày dày rêu phong
Ta lơ ngơ giữa đục trong
Mong bao hờn oán theo dòng nước trôi
^ 95