Page 153 - hoa đồng
P. 153
hụt hẫng: Liộu rồi đây có tiếp diễn mãi cảnh này hay
không? Làm sao tôi có thổ làm viộc lâu dài với một ông lãnh
đạo lạ lùng này được? Và tôi đã nghĩ tới một điều đau xót:
liệu mảnh đất này có dung nạp mình không? Hay phải xin
chuyển đến nơi khác, dù đây là quê tôi!
Thấy tôi trằn trọc, quay qua quay lại không ngủ, má tôi
áp tay lcn trán tôi và nói:
- Con làm sao vậy. Hay có chuyện gì. Má có thể giúp
con được không?
Tôi òa khóc, ấm ức kổ lại câu chuyện hồi sáng. Bà vuốt
nhẹ mái tóc tôi rồi an ủi:
- Đừng nản chí con à? Chính những lúc như bây giờ mới
đánh giá con người có bản lĩnh hay không? Con cứ làm đúng
đi. Tập thể sẽ ủng hộ con. Có điều con phải khiêm tốn, tế
nhị. Anh ấy là một người tốt. Thời gian, mẹ tin anh ấy sc
hiổu con thôi. Bà còn nói nhiều điều làm tôi rất thấm thìa.
Lát sau tôi cũng chợp mắt được và khi bừng tỉnh dậy thì trời
sắp sáng. Đạp xe đến cơ quan làm việc, đầu óc tôi có phần
thanh thản hơn.
Những người cùng phòng kỹ thuật đã xuống xã công tác
hết. Vĩnh vẫn với dáng điộu phớt đời, ngồi lật từng trang tài
liệu đánh máy tưởng nhưkhông thòm để ý đốn sựcó mặt của
tôi.
Hôm nay tôi vừa mượn được cuốn “Sinh lý đại cương
Tôm càng xanh ”. Đây là một tài liệu mới dịch. Định hỏi anh
khi đọc đến đoạn: Tôm càng xanh trong giai đoạn phát triển
từ ấu trùng đến ấu nicn bắt buộc phải có môi trường nước lợ,
15Ó hoa , Tuyển tộp truyện ngắn tác giỏ nử Đồng Tháp
đổng