Page 156 - hoa đồng
P. 156
Anh còn chủ quan, đôi lúc hơi tự đề cao mình. Rồi Bình kết
luận: Nhưng nói chung anh là một người tốt.
Sau đó tôi phải đi công tác liên tục, phải chuyển địa bàn
từ xã này đến xã khác, huyện khác trong tỉnh. Anh không
muôn đi cùng với tôi và thường cố ý tránh né tôi. Còn tôi, từ
xót thương, cảm phục, rồi bắt đầu thấy thương anh.
Mỗi khi đi xuống các cơ sở tôi muốn làm thật gọn, thật
nhanh chóng trở về đổ “có cớ” gặp anh, nhìn thấy anh. Ớ
đâu, lúc nào tôi cũng nhớ, nhớ hoài ánh mắt sáng, thông
minh nhưng lặng lẽ của anh. Mong ước gặp bao nhiêu thì khi
giáp mặt, tôi lại thấy lúng túng ngập ngừng, nói năng thì
không còn mạch lạc như trước. Có dịp, tôi lại lén nhìn anh.
Muôn tìm lại ở mắt anh một ánh mắt thân thương, trìu mến
và đằm thắm như buổi đầu gặp nhau. Muôn thổ lộ cùng anh,
trao đổi với anh những điều còn mập mờ khó hiểu và tôi
cũng muôn nói cho anh biết những điều anh còn sơ suất khi
lập bản đồ quy hoạch thủy sản của tỉnh, khi xuống thực tế tôi
mới phát hiộn ra. Trái lại, anh cố tránh né, không muôn nhìn
tôi. Có những lúc bắt buộc phải gặp thì anh nói năng với tôi
như một người xa lạ, với thái độ miễn cưỡng, lạnh lùng.
Những lúc ấy tôi chỉ muôn đi ngay đổ khỏi nhìn thấy anh
nhưng không hiểu vì cái gì đó, thật tức, nó cứ níu kéo mình
lại, không đi nổi. Tôi buồn bã, muốn lao vào công việc cho
quên hết tất cả song nào có quên được!
Cho đến một hôm “Công trình thiết kế hệ thông ao nuôi
tôm” do anh thực hiộn, không được duyệt bị trả lại vì còn
nhiều thiếu sót, không thực tế, không có tính khả thi. Chẳng
hạn anh đề ra công thức thí nghiệm dùng xương bò, đậu
Tuyển tập truyện ngổn tác giả nữ Đồng Tháp h 0 0 . 1 5 9
đồng