Page 119 - toi em va sen
P. 119
Phải em không vậy mùa thu
Giữa trưa Hà Nội ta ru chính mình
Nuốt cay đắng với lặng thinh
Yêu thương phải chấp nhận trình diễn thôi
Giữa bao nhiêu những ghế ngồi
vẫn không có chỗ thằng tôi dại khờ
Mình lơ đãng giữa lơ mơ
Làm con chốt giữa ván cờ tung hê
Chào Hà Nội thản nhiên về
Mặc hoa sữa dọc triền đê níu tình.
SP° 119