Nhiều người nói làng quê bây giờ buồn lắm. Người ở làng nói vậy, người lâu lâu về thăm quê càng man mác tâm trạng nhung nhớ những ngày xưa. Vẫn còn đó lời bà lời mẹ ru con “ngọn xanh ngọn đỏ, ngọn tỏ ngọn lu” trên cánh võng thân thương. Vẫn còn vang lên câu ca vọng cổ mùi mẫn bao đời: “Mai anh lên chốn thành đô có nhà xe rực rỡ. Xin đừng quên bến đò ngang con sông nhỏ chốn quê xưa”. Thành thị là nơi phồn hoa đô hội. Thôn quê là chốn lặng lẽ luỹ tre làng với những giàn bầu dây mướp, đàn cò ăn đêm. Ngày lại ngày, năm nối năm, ai về làng chiếu Định Yên?