Page 70 - chua nguyen va cac giai thoai mo dat phuong nam
P. 70
“Mùa hè tháng tư, Nặc Thu đến cửa quân đầu hàng, xin
nộp công. Nguyễn Hữu Cảnh báo tin thắng trận, rồi lui
quân đóng đồn ở Lao Đôi, kinh lý việc biên giới.
“...Đêm ấy mưa to, gió lớn, núi Lao Đôi lở, tiếng kêu
như sấm. Nguyễn Hữu Cảnh nằm mộng thấy một người
mặt đỏ mày trắng, tay cầm cái phủ việt bảo rằng:
“Tướng quân nên kíp đem quân về, ở đây lâu không
tiện”. Hữu Cảnh cười nói rằng:
“Mệnh ở trời, có phải ở đất này đâu?”
Khi tỉnh dậy, thân thể mỏi mệt, nhưng vẫn cười nói
như thường để giữ yên lòng quân. Bịnh mỗi ngày một nặng,
bèn than rằng: “Ta muốn hết sức báo đền ơn nước, nhưng
số trời có hạn, sức người làm được gì đâu?”. Bèn kéo quân
về, đi đến Sầm Khê (Rạch Gầm, sau thuộc tỉnh Định
Tường) thì chết, bấy giờ 51 tuổi. Chúa nghe tin thương tiếc,
tặng Hiệp Tán Công Thần Đặc Tiến Chưởng Dinh, thụy là
Trung Cần. Cho vàng lụa hậu tán. về sau thiêng lắm, người
Chân Lạp lập đền thờ...”.
*
* *
Nếu tính từ năm 1623, khi Chey Chetta II cho chúa Sãi
“mượn” đất Prey Nokor để lập trạm thu thuế thương chính,
đến khi Thống suất Lễ Thành hầu Nguyễn Hữu Cảnh lãnh
mệnh vào Nam kinh lược (1698) thì mới chỉ hơn 70 năm
mà công cuộc khai mở hước đầu đạt được kết quả hết sức
to lớn với “đất đai mở ngàn dặm được bốn vạn hộ”. Dù
71