Page 275 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 275
274 Khi Tổ quốc gọi
này và không ít trong số đó đã trở thành những cán bộ trung
kiên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước
Nói đến những ngày tập kết ở Cao Lãnh thì không thể không
nói việc các đơn vị có mặt trong khu vực tập kết, trong đó có Tiểu
đoàn 302 chúng tôi đã làm được một việc hết sức có ý nghĩa, đó
là việc tu bổ lại phần mộ của Cụ Phó Bảng, thân sinh của Bác
Hồ. Tôi từng được nghe Ba tôi kể về chuyện Cụ Phó Bảng đến
đây làm nghề bốc thuốc cứu người, và cũng từng có thời gian
Cụ đã đến tá túc tại nhà ông Ba Sành là em ruột của ông nội. Kể
cả chuyện cô Hai Thanh là chị ruột của bác cũng từng vào Cao
Lãnh hoạt động với vỏ bọc là người buôn vải, và thường chửi xéo
là bị “mấy con chó”, ám chỉ tụi mật thám, theo sát. Sau khi mãn
phần, Cụ được đồng bào xã Hòa An đưa đi an táng tại Miễu Trời
Sanh, nơi tôi thường đến bắt dế và lén ăn dưa hấu, nhưng thuở
nhỏ tôi đâu có biết. Trước ngày chuẩn bị bàn giao khu vực tập kết
Cao Lãnh cho phía Pháp, các đồng chí lãnh đạo địa phương chủ
trương tu bổ tôn tạo lại khu mộ của Cụ. Hôm đó mỗi đơn vị cử
một số chiến sĩ đến xây lại mộ, dựng lại hàng rào và tổ chức lễ
viếng để tỏ lòng tri ân đối với Cụ thân sinh của Bác Hồ kính yêu.
Riêng bản thân tôi rất tiếc và không nhớ vì lý do gì mà không
được góp sức vào việc làm đầy ý nghĩa này.
Là một nhà nho yêu nước, Cụ Phó Bảng Nguyễn Sinh Sắc
không phải không có lý do để chọn Cao Lãnh làm bến đỗ cuối
đời (Cụ mất ngày 29/11/1929), bởi đây là nơi thường xuyên
lui tới hoạt động của nhiều nhà yêu nước, nhiều chiến sĩ cách
mạng, những người sau đó đã tiến hành cuộc bạo động mà tôi
từng nghe các cụ lớn tuổi gọi nôm na là “Cộng sản dậy năm
1930”. Lại có một sự trùng hợp kỳ lạ, bởi tại sao trên cả cái đất
miền Nam bao la rộng lớn này mà một Cao Lãnh nhỏ xíu lại