Page 319 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 319
318 Khi Tổ quốc gọi
họ còn phải ra sức đóng góp đầy đủ cho kháng chiến nuôi quân
trong trận chiến thắng Điện Biên Phủ, bởi Thanh Hóa là một
trong số các tỉnh hậu phương của miền Bắc, mà cuộc chiến
tranh cũng chỉ mới chấm dứt được vài ba tháng, sức dân chưa
kịp hồi phục.
Thế nhưng tinh thần và thái độ của người dân xuất phát từ
lòng yêu mến đối với đồng bào miền Nam, và cũng do được
chuẩn bị tư tưởng trước nên phải nói là tuyệt vời. Trong suốt
thời gian sống trong nhà dân ở Thanh Hóa, chưa lần nào tôi
thấy họ chịu nhận phần lương thực do chúng tôi tự động bớt ra
từ tiêu chuẩn bữa ăn để san sẻ cho họ vì thấy họ quá thiếu thốn,
và cũng phải nói thật là quá đói. Người ta cũng nhường những
chỗ rộng rãi khoáng đãng cho chúng tôi, còn gia đình họ thì ăn
ở trong phần rất chật chội, có khi cả nhà chỉ rút vào trong nhà
bếp. Nếu như ngày nay, nhà cửa ai cũng có chỗ ăn chỗ nằm,
nhưng khi có khách đến ở nhờ hoặc thăm viếng năm ba ngày
thì lắm lúc cũng cảm thấy bức bối, còn xưa kia mỗi lần chúng
tôi đến đóng quân thì cũng mươi bữa nửa tháng trở lên, nhưng
lúc nào họ cũng tỏ ra ân cần niềm nở. Còn nhớ khi ấy chúng tôi
còn rất trẻ, chưa thật sự có ý thức, lại rất mê đánh tú-lơ-khơ, có
lúc chong đèn chơi đến khuya, trong khi nhà họ không có đủ
dầu để thắp sáng, cũng có lúc cãi rân trời đất làm ảnh hưởng
đến giấc ngủ và sức khỏe của người ta nhưng không bao giờ
nghe họ phàn nàn, lắm lúc lại còn mang cho chúng tôi ấm nước
chè, nước vối.
Sau này nghĩ lại mới thấy tiếc là lúc đó do trẻ người non dạ
nên không ít người trong chúng tôi đã không nhận thức được
một cách đầy đủ cái quý giá của các nghĩa cử mà đồng bào đã
dành cho chúng tôi để có cách ứng xử đúng mực hơn, mà chỉ
giản đơn cho rằng đó là trách nhiệm của người dân đối với bộ