Page 324 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 324

Ra đi để có ngày trở về 323


             đóng quân để vừa đe dọa chúng tôi, vừa uy hiếp tinh thần đồng
             bào. Thế nhưng do lòng kiên trì chịu đựng trước mọi khó khăn
             thử thách nên chúng tôi đã thành công từng bước một, từ tranh

             thủ tiếp cận, đến tuyên truyền giải thích, rồi tiến tới hòa đồng
             từng bước, từng bước làm cho lòng dân được yên, nên cuối
             cùng đã cơ bản chấm dứt được tình hình di cư bất hợp pháp
             trong đồng bào Công giáo.

                 Vào khoảng đầu tháng 3-1955, lần đầu tiên các đơn vị bộ
             đội miền Nam tập kết vinh dự được tiếp đón Đại tướng Võ
             Nguyên Giáp, Vị Tổng Tư lệnh mà chúng tôi hằng ngưỡng mộ,

             đến thăm và huấn thị. Trông Đại tướng khá bình dị với bộ đồ
             đại cán, đầu đội nón cối, không quân hàm quân hiệu nhưng vẫn
             toát ra cái “thần” của một Vị Võ tướng từ cách đi đứng cho tới
             lời ăn tiếng nói, và trong những lời dặn dò rất ngắn gọn tôi nhớ
             nhất một ý là nên coi chừng cái máu “anh hùng chủ nghĩa” của

             lính Nam bộ.







                 24.

                 Lại được đi học





                       ầu tháng 5-1955 tôi được lệnh tập trung lên Trung đoàn
                 Đnhận nhiệm vụ mới. Thật bất ngờ khi đến nơi mới biết
             là mình được chọn đi học, nhưng học gì thì cũng chưa rõ.

                 Từ Thanh Hóa chúng tôi ngồi trên chiếc xe chở khách hiệu
             Renault ra Hà Nội, được bố trí ở trong một nhà dân tại phố

             Khâm Thiên. Hôm sau tôi tranh thủ đi tham quan thành phố,
   319   320   321   322   323   324   325   326   327   328   329