Page 41 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 41

40  Khi Tổ quốc gọi


                 Ở cái chợ này, đến mùa nước nổi thì bán đủ các loại rắn:
           hổ đất, hổ hành, ri cá, ri voi... và nhiều nhất là rắn bông súng,

           nó cuộn thành từng nùi trong giỏ trông rất dễ sợ. Tuy nhiên
           tất cả các loại thịt đều rất ngon, và dưới bàn tay chế biến thiện
           nghệ của Ba tôi thì tất cả đều có thể trở thành những món ăn
           tuyệt diệu.

               Ở cái chợ này, gặp những hôm trời mưa dầm, thấy người

           ta bày bán những con chuột đã lột hết da còn để nguyên cái
           đầu với hai hàng ria mép đen xì, đặt trên những cái xề có lót lá
           chuối, không che không đậy, thịt tái ma tái mét thấy mà phát ớn

           nhưng cũng có nhiều ông bợm rượu mua về chế biến mồi nhậu.
               Ở cái chợ Cao Lãnh này, chẳng mấy ai không biết bánh bèo

           nhân tôm thịt được rưới nước mắm ớt bằng chiếc gáo làm bằng
           vỏ trái mù u, mỗi dĩa giá một xu của chị Út Liễu, suốt buổi chợ
           không khi nào vắng khách, có người ăn tới hai ba dĩa mà còn

           thòm thèm.
               Ở cái chợ này, nhiều bà nội trợ thích “lót lòng” bằng một tô

           cháo cá trên có rắc hành tiêu thơm lựng của Dì Năm “cháo cá”,
           và họ cũng không quên nhắc tới chị con gái của dì là người cỡi
           ngựa đua nổi tiếng ở chợ Cao Lãnh.

               Ở cái chợ này, tôi cũng nhớ đời cái món cháo đậu đen ăn
           với cá lóc con kho khô và dưa mắm, chế thêm muỗng nước cốt

           dừa... Đến đỗi sau ngày giải phóng, khi lần đầu tiên đi đến bến
           phà Mỹ Thuận thấy có gánh cháo đậu đen tôi bèn xề qua ăn liền
           một lúc mấy chén cho đến lúc bụng no cành mới thôi.

               Tôi nhớ những cây trứng cá trồng dọc mé sông mà trên cây
           lúc nào cũng đầy trái chín đỏ mọng bởi ít có đứa nào dám trèo

           lên hái vì có mấy ông lính mã tà luôn dòm ngó, sợ mấy đứa nhỏ
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46