Page 574 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 574
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 573
gỡ khó khăn của các xí nghiệp khiến cho tình hình sản xuất của
Thành phố đã tiến thêm một bước mới.
Một Bí thư khác mà tôi thích là anh Võ Trần Chí, một
con người rất chân thật, không cầu kỳ, nhưng rất nhạy bén
với cái mới.
Làm việc gần anh Võ Trần Chí một thời gian, tôi có cảm
nhận anh là một con người sắc sảo nên có một hôm tôi nói với
anh Bảy Dự là Phó Bí thư Thường trực Thành ủy: “Anh Hai Chí
có nhiều ý kiến hay quá phải không anh Bảy?”.
Anh bèn trả lời với tôi: “Mày không biết đâu, hồi làm Bí thư
Tỉnh Long An thời kháng chiến, thằng đó nó bén lắm đó!”.
Anh cũng cùng quê ở Long An, từng làm việc chung với
anh Hai Chí và lớn tuổi hơn nên mới có cách nói năng xưng hô
như vậy.
Tuy làm Bí thư Thành phố mà lời ăn tiếng nói của anh lúc
nào cũng chân chất mộc mạc, tuy nhiên cũng không kém phần
nhạy bén hóm hỉnh.
Có một lần đi họp Trung ương về, nghe tin hành lang là anh
được điều ra Trung ương công tác, tôi lân la gợi chuyện rồi hỏi:
“Nghe nói anh sắp được điều ra Trung ương công tác phải không
anh Hai?”. Anh trả lời tỉnh bơ: “Ở ngoài đó đâu có thiếu người
giặt quần!”. Tôi nghe trả lời mà cười muốn bể cái bụng.
Một lần khác tôi nói với anh: “Thành phố mình làm ăn cái
gì cũng khó quá phải không anh Hai, hễ hở ra một tí là bị bắt giò,
hở ra một tí là bị bắt giò!”.
Anh cười khà khà trả lời tôi: “Mà ông có thấy không, coi vậy
mà cứ chạy vuột hoài!”. Chuyện nói vui mà thật.