Page 588 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 588
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 587
“Chữ ký gì mà xin?”, tôi trả lời là: “Chữ ký về “Quy chế Khu Chế
xuất””. Ông hỏi:”Nó đang ở đâu?”, tôi trả lời là nó đang ở tại bộ
phận chuyên viên của Văn phòng Chính phủ. Ông lại hỏi tôi
khi nào về, tôi trả lời: “Khi nào anh ký xong thì tôi về”, ông bèn
nói: “Được rồi, ngày mai tôi sẽ vào xem”. Quả thật là hôm sau
ông vào Văn phòng xem hồ sơ và ký duyệt Nghị định số 322
của Chính phủ về việc Ban hành Quy chế Khu Chế xuất kèm
theo bản Quy chế do chính chúng tôi soạn thảo. Nhìn thấy chữ
ký của ông Kiệt, lòng tôi lâng lâng, đây là chìa khóa pháp lý mở
đầu cho việc thành lập các Khu Chế xuất trong cả nước, đã phải
tốn bao nhiêu thời gian và công sức đấy chớ! Khi ra đến sân bay
Nội Bài tôi gặp Phan Chánh Dưỡng cùng về một chuyến, ông
ta hỏi tôi đi đâu, tôi bèn kể lại câu chuyện xin chữ ký của ông
Kiệt, về đến Thành phố Hồ Chí Minh ông ta bèn nhanh tay đề
nghị được chuyển Khu Công nghiệp Tân Thuận thành Khu Chế
xuất để được hưởng nhiều chế độ ưu đãi hơn. Về chuyện này
thì Nguyễn Văn Huấn lúc đó là Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân
Thành phố Hồ Chí Minh có phát biểu một câu: “cốc mò cò ăn”,
ý muốn nói là tôi lo làm Quy chế Khu Chế xuất, để cho Phan
Chánh Dưỡng hưởng lợi. Riêng tôi nghĩ thì Thành phố có cùng
một lúc hai khu chế xuất cũng là việc tốt, nhất là khi Khu Tân
Thuận đã tìm được nhà đầu tư Đài Loan chịu hợp tác xây dựng
cơ sở hạ tầng.
Đã có Quy chế, vấn đề còn lại là phải tìm nguồn vốn. Xét
thấy diện tích khu Thạnh Mỹ Lợi quá lớn khó tìm đối tác đầu
tư, nên chúng tôi phải chuyển sang khu Linh Trung, với diện
tích khiêm tốn hơn là 60 héc ta, một địa điểm mà hai cán bộ
của Đơn vị chúng tôi là cô Ngọc Thu và anh Mạnh Hùng đã bỏ
công sức chạy “lục soát” khắp nơi trên địa bàn Thành phố suốt