Page 584 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 584
Miền Nam gọi chúng tôi trở về 583
đường dài. Lúc ấy tuổi còn trẻ, dù có ngồi xe liên tục hết ngày
này sang ngày khác, hết tỉnh này sang tỉnh khác cũng chẳng
nhằm nhò, lại có dịp nhìn ngắm cảnh vật dọc đường, có khi
còn tranh thủ đến các danh lam thắng cảnh, các khu di tích để
thưởng ngoạn. Trên xe có mang theo nồi niêu chén bát, gặp chỗ
nào có tôm cá tươi thì mua lên nấu nướng, đi có mang theo súng
ống, dọc đường gặp chim thì bắn, đến vùng rừng núi thì tổ chức
đi săn ban đêm, đêm khuya về thì bật ghế nằm ngủ luôn trên xe,
đến nơi còn được các đối tác cơm nước chiêu đãi. Nay tuổi đã
già, ngồi nhớ lại vẫn cảm thấy thích thú cho một thời xông xáo
làm ăn mở lối cho việc tìm nguồn ngoại tệ, làm được bao nhiêu
việc mà vẫn tưng tưng nhởn nhơ như không, bởi có lẽ tôi cũng
thích và chịu ảnh hưởng phong thái của ông Võ Văn Kiệt, làm ra
làm chơi ra chơi. Thời nay trong khi lao động mưu sinh và nhịp
sống lúc nào cũng khẩn trương căng thẳng, thì đố ai không thích
có được những ngày tháng làm việc “tài tử” như thế.
Trong khi tôi còn đang làm việc tại IMEXCO thì vào một
buổi chiều, trong khi cả gia đình tôi đang ngồi bệt dưới sàn nhà
ăn cơm thì anh Chín Đào, Trưởng Ban Tổ chức Thành ủy đến,
không biết nhằm mục đích gì, thấy cảnh như vậy anh cười khì
khì nói năm ba câu chuyện rồi ra về. Một thời gian sau, tôi nhận
được quyết định điều về đảm nhiệm chức vụ Phó Văn phòng
Thành ủy, một vị trí công tác quan trọng hơn. Sau này nghĩ lại
tôi đoán có lẽ anh muốn đến tận nhà kiểm tra đột xuất xem tôi
sống có sang trọng không, nghĩa là tôi có liêm khiết không, bởi
nhiều người cho rằng vị trí công tác của tôi lúc đó ở IMEXCO
thật là béo bở. Riêng tôi thì không hề có cái cảm nhận đó bởi
tôi đâu có kiếm chác gì ở cái vị trí đó, cũng như ở vị trí Phó Văn
phòng Thành ủy sau này.