Page 72 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 72
Tuổi trẻ từ Đồng Tháp mười đến Thành phố mang tên Bác hồ 71
làm vệ sinh chợ búa, tẩy xoá các dấu vết của Nhựt, Pháp
để lại. Nơi nơi, quần chúng ra sức luyện tập võ nghệ,
quân sự, ngày đêm tuần tra, canh gác bảo vệ xóm làng.
Mọi người sống trong trật tự và kỷ luật mới. Nạn trộm
cắp gần như không còn...
Nhớ lại sau ngày Cách mạng thành công, có một chiếc tàu
chở một số quân Nhật, lúc này đã đầu hàng quân Đồng minh,
chạy đến vàm Sông Con, và cũng không biết bằng cách nào mà
bên ta có thể kè nó chạy đến chợ Cao Lãnh. Ta đã cử một phái
đoàn xuống tàu để thuyết phục họ giao nộp vũ khí nhưng họ
không chịu, nại lý là chưa được sự cho phép của cấp trên, mà
phía chúng ta cũng không có đủ lực lượng để cưỡng chế, cuối
cùng cũng phải thả cho họ đi. Buồn cười là lúc đó tôi cũng rất
hăng, xách con dao găm nhỏ xíu mà tôi tự tay rèn được chạy
men theo trên bờ khi tàu chạy ngang qua nhà, vượt băng qua
các con mương, vừa chạy vừa núp theo mấy gốc dừa mà không
biết có thể làm gì được người ta? Nhưng suy nghĩ kỹ lại thấy đó
chính là một hành động đáng quý xuất phát từ lòng yêu nước
đã được manh nha từ những ngày tiền khởi nghĩa trên mảnh
đất quê hương. Mọi việc đều bắt đầu từ manh nha, lòng yêu
nước cũng bắt đầu từ đó mà lớn dần trong con người tôi, từng
bước dẫn dắt tôi đi vào con đường cách mạng; trong những
năm tháng dài chiến tranh ác liệt, nó càng được trui rèn và
giúp tôi vượt qua biết bao thử thách khắc nghiệt trong cuộc
đời người lính trên chiến trường để có thể trụ vững trên từng
bước đi cho đến ngày thắng lợi cuối cùng; rồi trong những
năm tháng hòa bình một lần nữa nó lại nhắc nhớ tôi phải luôn
tận tâm tận lực trong nhiệm vụ, liêm khiết trong phẩm chất, và
có ý thức cảnh giác với mọi thù trong giặc ngoài.