Page 74 - Khi To Quoc Goi nguyen long trao
P. 74
Tuổi trẻ từ Đồng Tháp mười đến Thành phố mang tên Bác hồ 73
Từ đầu năm 1946, tại vùng Sa Đéc, Long Xuyên, Châu Đốc,
bộ đội Việt Minh một mặt phải chiến đấu chống quân đội
Pháp vừa trở lại tái chiếm, một mặt phải đối phó với các
đơn vị vũ trang của những phần tử quá khích trong Phật
giáo Hòa Hảo bị giặc Pháp lôi kéo, trong đó có cả những
đơn vị được trang bị bằng đao, kiếm do các “nữ tướng” như
trong truyện Tàu là Phàn Lê Huê, Lưu Kim Đính... chỉ huy.
Cũng nghe nói rằng vì có lòng tin tuyệt đối nên họ đã quyết
tử vì đạo và chiến đấu gan lì, trong miệng mỗi người đều có
một lá bùa “cải tử huờn sinh”, tin rằng chết ba ngày sẽ sống
lại. Còn phía bộ đội Việt Minh thì cũng vì sự chống đối đó
mà nhiều lúc đã không tỉnh táo phân biệt giữa người dân
theo đạo và những đơn vị vũ trang theo Pháp, nên cũng
từng có các cuộc “tảo thanh” vào vùng dân cư theo đạo gây
ra nhiều tổn thất nặng nề. Cũng theo lời kể của các đồng chí
cách mạng lão thành ở Cao Lãnh thì khoảng đầu tháng 4
năm 1947, khi đang có các cuộc giao tranh ác liệt giữa hai
lực lượng Hòa Hảo và Việt Minh, và tình hình đang diễn
biến hết sức phức tạp thì ông Huỳnh Phú Sổ đã bị nhóm
người non kém về chính trị manh động đưa ra xét xử, một
việc làm cực kỳ thiển cận không hề nghĩ tới hậu quả và cũng
không thể lường trước mọi hậu quả. Đang trong tình trạng
nước sôi lửa bỏng thì các hành động tự phát của nhóm người
này càng làm sâu sắc thêm mối hận thù sẵn có giữa không
ít tín đồ Phật giáo Hòa Hảo và lực lượng kháng chiến, tức
Việt Minh, vốn đã bị giặc Pháp khoét sâu để chia rẽ tôn giáo
với cách mạng bằng luận điệu tuyên truyền muôn thuở là
cộng sản chủ trương diệt Đạo, nhằm gây nên cảnh nồi da
xáo thịt trong tình hình chính trị tại địa phương đang còn
trong hồi rối ren chao đảo sau khi quân Pháp vừa trở lại
tái chiếm. Sau này khi làm việc ở ngành tình báo tôi có dịp