Page 154 - nam bo xua va nay
P. 154
Kẻ thù của mình lại... thi đỗ!)
Qua câu chuyện trên đủ thấy “trí lực” và đặc biệt là sự “hài
hước” và cái “hóm hỉnh” của ông Thủ khoa tới mức nào!
***
Chuyện thứ hai: cũng tại Gia Định xuất hiện một ông Tú, tên
là Văn Bình. Tài nghệ của ông ta chưa ai được thưởng thức nên
chưa biết ra làm sao. Nhưng cái “đức” “gà tức nhau tiếng gáy” của
ông ta thì không ai bằng. Nghe danh ông Thủ khoa Nghĩa nổi như
cồn, ông ta nhất quyết “hỏi dò cho đến ngọn nguồn lạch sông”, bèn
khăn áo chỉnh tề “vi hành” xuống Bình Thủy, Cần Thơ để gặp ông
Thủ khoa cho bằng được.
Tới giữa làng Long Tuyền, bỗng ông ta gặp một ông già đang
ngồi đan rổ ở ngoài đường. Tú Văn Bình hỏi thăm đường vào nhà
ông Thủ khoa Nghĩa. Ông già đan rổ hỏi:
- Thưa, ông là ai, ở đâu ra mà tới kiếm ông Thủ khoa?
- Tôi là tú tài Văn Bình ở Gia Định, chắc bác đã biết tiếng.
Nay tôi muốn gặp ông Thủ khoa xem ổng giỏi tới cỡ nào?
Ông già đan rổ khoắn khỏa mời ông Tú vào nhà nghỉ một lát
để sai con cháu dẫn sang nhà ông thủ khoa. Đoạn chủ nhà chỉ vào
những câu đối treo trong nhà nói:
- Những câu này là của ông thủ khoa đó. Nhưng ông ta thích
viết dài. Riêng tôi, tôi thích làm văn “chữ một” thôi, ở đây thỉnh
thoảng tôi cũng có mời anh em bè bạn thích thơ cùng nhau đối đáp
chơi.
Ông Tú không ngờ gặp được một người bình dân thích văn
chương, cũng nổi hứng muốn được “thù tạc” đôi câu. Ông già đan
171