Page 149 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 149

những  bạn  bè  của  ông,  toàn  là  nguòi  có  địa

                                          vị cao  trong xã  hội.  Một hôm,  bác sĩ Bửu  cân
                                          dặn ông Chín Kỳ chọn giùm cô ca sĩ nao ca nay
                                          nhứt,  thể là  ông Chín  Kỳ  mời  cô  Ngọc  Đáng.
                                          Cô này nước da ngãm,  không đẹp gái,  ôm  như

                                          con  khô  hố.  Trước  màn  dờn  ca  là  ăn  cơm  tôi.
                                          Ngay bàn  ăn,  bác sĩ Bửu  nói với ông Chín  Kỳ:
                                          “Bộ hết người ca rồi sao mà ông lại chọn cái cô
                                          không có ngực này?” Ông Chín Kỳ nhanh nhâu
                                         phản phé:  “Bác sĩ dặn tôi kiếm người ca chớ có

                                          dặn  kiếm  ngực đâu.” Mọi  người  trong bàn  ăn
                                         cười rộ lèn.



                                         Bà Hai Quạ là phu nhân ông Chín Kỳ. Kể về ông
                                         Chín Kỳ thiết nghĩ củng cần nói sơ qua về bà Hai
                                         Quạ để nghe chơi cho vui, đồng thời giúp cho các
                                         bạn  nào khi đàn,  chẳng nên xem  thường những

                                         thính giả lãng tai hay nặng tai.
                                         Một sáng của năm  1938,  tại nhà ở Xóm  Gà của

                                         ông Hai Én,  tư chức hãng Descours  &  Cabaud.
                                         Hôm  ấy ông Hai Én  đàn guitare,  anh  Ba  Cân,
                                         tư  chức  làm  việc  cho  Sở  Thông  tin  Pháp  AFP
                                         đàn kìm và tôi đàn gáo. Bà Hai Quạ hỏi tôi đàn
                                         bản gì cho bà ca.  Tôi nói là đàn  bản  Phụng cẩu

                                         hoàng.  Bà  hỏi  tới  hỏi  lui  “bản gì,  bản gì” mãi.
                                         Tôi nói:  “Bà lãng tai quá mà ca cái gì?” Bà phất

                                     148  I  NGUYỄN THUYẾT PHONG
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154