Page 162 - nguyen vinh bao nhung giai dieu cuoc doi
P. 162
thân (bác sĩ Phạm Kim Tương) giúp ông cai á
phiện. Ông đáp lại tôi bằng một càu xanh dờn:
“Vĩnh Bảo biết Sáu Tửng sống là để hút và
đàn.” Không bao giờ quên được lần cuôi cùng
gặp ông tại nhà may Nguyễn Văn Phú ở đường
d’Ormay Sài Gòn vào năm 1980. Đêm ấy có
tổ chức đàn ca trên lầu bốn. Thính giả phẩn
đông là cao tuổi và tri âm. Tay đờn thì có nhạc
sĩ Thanh Tuyên đàn kìm, Tư Huyện đàn cò và
violon, tôi đàn tranh, ca thì cô Thanh Trang và
Thanh Hoa. Sở dĩ không mời ông Sáu Tửng vì
ngại cho sức khỏe của ông. Nhưng bất ngờ ống
tự động đến, kè một bên có ca sĩ Huệ Nhi dìu
ông lên lầu. Gặp ông tôi rât mừng vì mình có
tay đàn ưng ý. Nhưng vì thương và lo cho sức
khỏe của ông, tôi trách ông đèn làm chỉ. Trước
mặt mọi người ông nói: “Sở dĩ không được mời
mà đến vì muốn nghe Vĩnh Bảo đàn. Tôi đỡ
lời: “Anh Sáu, anh có lạ gì với tiếng đàn của
tôi?” Bắt đầu đàn, ông ôm đàn kìm rao, tranh,
violon cùng rao theo, cô Thanh Trang nói lôi.
Khi vào Vọng cổ, ông ngưng đàn, nghẻo đầu tựa
vào vành đàn, nhắm mắt nghe. Tôi thầm nghĩ
rằng từ đây sẽ không còn dịp nghe tiêng đàn
Sáu Tửng hay cùng đàn với ông nữa. Đúng vậy,
một tuần sau nghe tin ông qua đời...