Page 96 - chua nguyen va cac giai thoai mo dat phuong nam
P. 96
Nguyên thua, chạy trôn sang Hà Tiên nương náu, nhờ Mạc
Thiên Tứ tâu giúp với chúa Nguyễn, sẽ hiến hai phủ Tầm
Bôn và Lôi Lạp để xin chuộc tội, và cũng xin được bổ sung
lệ triều công đã bỏ ba năm, để được về nước.
“Chúa không nghe. Nguyễn Cư Trinh mới dâng sớ tâu
rằng: “Từ xưa, sở dĩ dùng đến binh, chẳng qua là muốn trừ
đứa kỳ khôi, mở mang bờ cõi mà thôi. Ngay Nặc Nguyên
đã hối lỗi, biết nộp đất hiến của. Nếu không cho nó hàng,
thì nó sẽ chạy trốn; mà từ Gia Định đến La Bích, đường
sá xa xôi, không tiện đánh đuổi. Vậy muôn mở mang bờ
cõi, chi bằng lấy hai phủ ấy, giữ chặt hai dinh (Trấn Biên
và Phiên Trấn). Năm xưa, đi mở phủ Gia Định, trước phải
mở phủ Hưng Phúc (Biên Hòa), rồi sau mở Lộc Dã (Đồng
Nai) để quân dân đoàn tụ, rồi sau mới mở đất Sài Côn.
Đó là kế “tằm ăn dâu”.
“Nay Hưng Phúc đến Sài Côn đường đi chỉ hai ngày,
mà dân cư còn chưa ổn định, quân giữ còn có đứa chưa khỏe;
phương chi từ Sài Côn đến Tầm Bôn, đường đi mất sáu
ngày, lính thú trú phòng thực sự chưa đủ.
“Thần thấy bọn Côn Man đánh đường bộ rất tài, quân
Chân Lạp cũng đã chột dạ. Nếu cho bọn Côn Man ở đây,
sai họ ngăn chống, lấy Côn Man chống Chân Lạp cũng là
kế hay. Vậy nên xin cho Nặc Nguyên chuộc tội, lấy hai phủ
ấy, cho thần xem xét tình thế, đặt lũy đóng quân, cấp
ruộng đất cho quân dân, phân chia địa giới, cho nhập vào
châu Định Viễn để thâu cả toàn bức.”
97