Page 199 - hoa đồng
P. 199
bán được lúa à? Ông rầu, giá thấp quá, sợ không đủ sở hụi.
Nó kêu, tui không mần ruộng với cha nữa, cha cho tui vô xí
nghiệp làm đi, đặng học người ta, mơi mốt dìa, tui xúi nông
dân đình công chơi, cho thiên hạ đói thấy bà hết, coi còn ai
dám ép giá mình nữa! Ông thở dài: Khùng vừa thôi mầy. Nó
lại hỏi sao không bán bớt con bò. Ông chửi, bán bò rồi mai
mốt lấy cái gì mà ăn. Ruộng nhà ông đã giao lần lần hết cho
khu công nghiệp mới rồi.
Bữa cơm chiều hổm đó thằng Bưng lùa đúng chín chén
cơm, đến chén thứ mười thì chỉ hết một nửa. Không thèm
súc miệng, ảnh bỏ ra ngoài hicn ngồi hóng nắng. Con Sậy
chu chu cái mỏ một hồi rồi bưng nửa chcn còn lại của anh và
vô miệng. Ông Sáu thì biết chắc thằng con ông còn đang
buồn bực, giận cha. Thằng đó giận khôn lắm, mỗi lần giận,
ăn hau gấp đôi bình thường.Thằng nhỏ cứ lầm bầm, ông già
nó ngoài mặt thì không nhìn thằng anh, chứ được ba bữa thì
ảnh kêu gì mà ổng không làm.
Nói vậy, phải chuyện nào ông Sáu cũng làm đâu. Thành
ra, đùng một cái ổng mới mang tiếng “chông chính quyền”
đó. Dỡ nhà lên cụm dân cư đi, thằng Bưng đi xuất khẩu lao
động. Anh Quan sẽ gửi tiền về. Ánh dư sức lo cho ông già
với con em khùng khịu, lo luôn bà chị bôn con cũng được,
miễn là bả bớt bầy hầy một chút, cầu hạp nổi với em dâu.
Cái quan trọng nhứt, nhà này là gia đình cán bộ, không đi
đầu, chẳng lẽ anh Quan phải trốn ra hè mà ký giấy tuyên
dương nhà người ta. Ông già nghe vậy, lẳng lặng xách đèn,
đi ra tấn mùng lại cho cái chuồng bò.
*
* *
202 hoa s Tuyển tập truyện ngắn tác giả nử Đồng Tháp
đổng