Page 196 - hoa đồng
P. 196
vàm. Đụng địch. Lùn Nhỏ trôi mất xác trôn sông, còn Lùn
Trắng thì nằm vắt đóng chà, chiếc áo rách bời máng hờ trên
vai, còn cái quần trôi đâu mất. Chuyện này ai cũng biết,
nhắc chi thấy đau mầy. Nói thiệt với anh nghe, bữa đó lần
đầu tiên em thấy chị Lùn Trắng đẹp như vậy!
Chậc, anh Sáu, đô"anh biết, hồi đó tới giờ em đã mây lần
nhìn thấy đàn bà cởi truồng? Thằng này quỷ!
Ba lần. Lần đầu anh biết rồi đó, lần thứ hai là chị Lùn
Đen. Vậy à, chú mầy hên thiệt hé! Hên thiệt, nếu không
hen, lần đó tụi lính đồn thằng Thuận trói em rồi, thời may
tụi nó tin em và cô ba Lùn đương ăn ở với nhau, em chỉ là
thằng chơi gái... Thiệt cho cô ba quá trời. Thoát nạn, khi em
cám ơn, cổ còn nói: “ơn nghĩa gì, tui ước chi mình không
phải giả bộ ! ”. Chú mầy nói thì tao tin tàm tạm thôi, hổng lẽ
chú mầy ngu dữ! Vậy còn lần thứ ba là con mẹ nào? Lần thứ
ba... thôi cho em để dành. Giờ em có mây chuyện muôn hỏi
anh đây?
Ông già dường nghe không kịp, bỗng đứng dậy đi vô
buồng một lát, trở ra có tờ giây trên tay. Nè Hai Dũng, chú
mầy coi lại giùm tao cái giây nầy, tao thảo sơ sơ mà sợ chữ
xấu quá, chính quyền đọc không nổi! Hai Dũng nhướng
mày, liếc nhanh qua tờ giây. Chữ ông Sáu loẳng ngoẩng,
dính chùm, nhưng cái tựa đề viết chữ cỡ lớn bắt đầu bằng
“Đơn xin...”, rất dỗ đọc. Khách của ông Sáu nhíu mày lại rồi
giãn mày ra, tủm tỉm cười.
Được rồi, em sẽ viết sạch lại giùm anh cái đơn này. Ờ,
tao dốt thây bà, mầy học nhiều giúp anh. Dốt gì, ngày xưa
anh không nhường em cái suất đi học đó, em được như bây
giờ sao! Nhường đâu, tao tính để mầy đi, tao ở lại có cơ hội
Tuyển tộp truyện ngắn tác giả nử Đồng Tháp h o a , 1 9 9
đống