Page 195 - hoa đồng
P. 195

Thằng chó, còn nhớ không, hồi đó thằng Cường hco uống
                  nước đái mầy! Là chuyện đó à, cái thời mới vổ du kích, có
                  anh lính sợ ma, tối ngủ không dám đi đái nên tè vô bình ton
                  thằng bạn. Bữa sau quen tuốt, cái bình ton máng trên vách
                  nhà, thằng Cường bụng bự nít một hơi rồi mới tá hỏa. Thủ
                  phạm đái vô bình bữa đó trôn trong kẹt bồ bỏ  cơm! Trời.
                  Anh Sáu nhớ chi dai vậy! Quen sao mậy, thằng Cường chết
                  trong trận càn ngày hôm sau, nó không kịp biết nước đái đó
                  là của mầy!  ừ, uống đi. Một chai nữa nghe mậy.

                      Nước đái của tao đó. Gì cha? Hà hà, nước đái nông dân,
                  uống thử đi. Rượu gạo à? Cái này khác hồi nãy nghe, con
                  mẹ Lùn Đen nấu đó, đặc biệt lắm, tao để dành. Hà hà, của
                  chị Ba Lùn hé, anh còn chối nữa hông? Bậy. Hồi xưa bả mê
                  mầy chớ đâu có mô tao, tao có vợ rồi, còn mầy lính nghé,
                  đẹp trai mà khù khờ. Cả xóm lúc đó đàn bà con gái đi mần
                  gì hết, chỉ còn có ba chị em bán quán đầu vàm. Mà ba chị
                  em xấu đau xấu đớn, đứa nào cũng tên Lùn: Lùn Trắng, Lùn
                  Đen, Lùn Nhỏ. Hết tên đặt rồi. Muôn kêu tên mấy chỉ phải
                  chậm rãi, kỹ lưỡng, nếu không cứ Lùn ơi lùn à mà tưởng cái
                  kia... L... ơi, L... à là chết mẹ! Trời đất, ông nội già này... Hà
                  hà... Cười gì tao mậy? Hồi đó mầy mới lớn còn đớt đát, mầy
                  hay kêu lộn nhứt chớ ai! Vậy mà mấy mẻ khoái, cho mầy ăn
                  hột gà hoài! Chết dịch anh! Tao hỏi thiệt, hồi đó có bà nào
                  tỏ tình với mầy hông? Hình như sắp có. Là sao? Em thấy cái
                  mòi mây bả thẹn thò là biết rồi. Rồi mầy chê mấy bả xấu
                  nên chặn họng mấy bả hả? Chặn gì đâu.  Bữa đó chị Lùn
                  Trắng kêu qua ăn chè bảo có chuyện nói, em lần lữa chưa
                  qua. Tới chừng qua, chưa nói gì hết thì có tin về, chị biểu có
                  viộc gấp, phải đi. Vậy rồi đi luôn không về nữa. Không lâu
                 thì em biết, Lùn Trắng và Lùn Nhỏ nhận lịnh đưa bộ đội qua

                  198     hoa.         Tuyển tập truyện ngổn tác giâ nữ Đồng Tháp
                              đống
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200