Page 194 - hoa đồng
P. 194
Hồi xưa làm gì ở đây mà có đòn xanh đèn mờ, con gái
mặc quần cụt áo gì mà lỗ hang, dây nhợ lòng thòng, nập
n Ợ n . Là áo dây đó, ông cô" ơi. ừ, áo dây áo dice, phải con tao
à, tao đập chết mẹ nó! Đập nó thì đập, chừa mẹ nó lại anh.
Anh em mình, trâu già rồi, có nhai thì nhai cỡ mẹ nó, chớ cỡ
nó có khi bạnh quai hàm! Chú mầy nói nghe ngộ, con bò
nhà tao, tao còn phải kiếm cỏ non cho nó ăn, mầy làm quan,
ăn gì chả được... Khà khà. Chú mầy coi còn phong độ chán.
Ờ mà làm sao tóc sắp không còn hột tiêu vậy? Chắc vẫn như
xưa nhiều con đeo quá, lo riết trắng đầu phải hông? Anh có
thua gì thằng em này, làm gì để con người ta chờ đợi tới già
cha nội? Chú mầy bậy quá! Bậy gì, tin đồn thất thiệt sao?
Em thì mong nó thiệt, cái nợ này anh Sáu trả giùm em... Hai
Dũng! Thôi đi, tao cấm.
Nhắc tới cô Ba Lùn là tao ứa gan. Bả động phạm gì tới
anh? Không phải, tao ứa gan mây thằng ranh con, bữa đó vô
đếm cây, đếm nhà, đếm luôn đầu mả. Có cái mả chị Lùn
Trắng, chị cô Ba Lùn Đen, nằm đó. Tụi nó nói đưa tiền rồi,
dời đi, không thì cho máy ủi đi ráng chịu. Mẹ nó, tao chưa
đâm thằng đó được, nuốt cơm gì vô!
Ông già đột nhiên buông ly, ngồi thừ lừ. Trước mặt là
dĩa cá lóc nướng trui rẽ phành bụng còn y nguyên. Con cá
này ông Sáu kệ cái xương sông đau ran, xuông đìa bắt về
làm mồi đãi khách lâu ngày mới gặp. Giờ bà Sáu không
còn, nếu không ổng phải lén vùi cá xuống lỗ cua, lấy rơm
ém lại, chờ vợ xách giỏ đi chợ rồi mới moi lên, đem cho
thằng em bồi dưỡng đặng đi công tác. Bà Sáu nổi tiếng hà
tiện, cái gì ngon đem bán hết. Còn ông Sáu thì nổi tiếng sợ
vỢ . Mầy một ly, tao một ly, chai rượu cạn. Ông Sáu kêu:
Tuyển tôp truyên ngắn tác giả nữ Đồng Tháp h 0 Q v ] 9 7
đổng

